Bài này chỉ để nhắn nhủ với các chị gái là: liệu xem xem, có thể bỏ bớt việc không? Hoặc bỏ bớt các mối quan hệ cũng được.
Nhiều chị quá kiệt sức rồi, phải dùng thuốc bổ trợ và nếu ngưng thuốc là sụm luôn. Thật sự rất thê thảm.
Cắt cái nào được thì cắt, nếu không thì vũ trụ sẽ cắt, mà khi nó cắt thì thường không như ý mình.
Vũ trụ sẽ không cho ai gánh quá khả năng của họ đâu. Nếu cứ ngoan cố thì sự nghiệp sẽ gãy, sự sống sẽ gãy, hoặc các mối quan hệ sẽ gãy.
Em muốn viết chủ đề này lâu lắm rồi. Bộ dạng của một người phụ nữ còng lưng gánh vác thực sự rất thê thảm!
Dáng vẻ một người đàn bà vỗ ngực “tôi là trụ cột trong nhà” thực sự rất khó coi!
***
Em biết khi nói “bỏ bớt việc”, câu hỏi tiếp theo sẽ là: ai sẽ làm, và làm sao đủ tiền?
Các chị biết không, em là minh chứng. Em vừa viết quảng cáo thuê, vừa bán hơn 110 món, quản lý tất cả các kênh, kèm dịch và sưu tầm bài mới.
Nhưng rồi một ngày em tỉnh ngộ. Em cắt hết 70 món của Isha (Sadhguru), chỉ còn tầm 40 món thôi, em sẽ còn cắt nữa, nhưng em vẫn sống được (em bỏ luôn nghề viết thuê vì không muốn viết nhiều nữa).
Bởi vì khi làm ít lại, em có thời gian suy nghĩ nhiều hơn để tối ưu hiệu suất làm việc. Và em thấy sung sướng hơn, được ngủ nhiều hơn, làm những điều em đam mê, trồng cây trồng nấm.
Em đổ xà phòng nhanh hơn, làm dầu gội nhanh hơn, gói hàng cũng nhanh hơn. Trong quá trình cắt bớt hàng, bớt việc, em cũng sàng lọc, chỉ giữ lại những sản phẩm bán chạy, thu vốn nhanh.
Xóa bớt những rườm rà không cần thiết. Nhiều chị bán hàng online mà chọn nhầm mặt hàng khó lời, hao hụt nhiều, khách xài rất lâu mới mua lại thì rõ ràng vất vả trăm bề.
Em cũng không quan tâm bạn, thù, người yêu hay người ghét nữa. Rất bận. Rất bận. Bận ngủ. Bận ăn
Em bật chế độ “chỉ quan tâm mình tôi” và em đỡ mất thời gian rất nhiều.
Và khi yên tĩnh nhiều hơn (em vốn lười nói, chỉ viết nhiều thôi), thì em cảm thấy sự nhạy cảm của mình tăng lên. Em cảm nhận được nhiều thứ hơn và có cảm giác làm chủ được cuộc sống của mình.
Thật khó để miêu tả, nhưng ý em là khi cắt bớt những phiền nhiễu, tự nhiên mọi thứ êm ái, rõ ràng hơn trong cái nhìn của em, và suôn sẻ rõ rệt.
Kể cả khát khao mãnh liệt của em là phổ biến tư tưởng Sadhguru, em cũng cắt bỏ. Cũng như trước đây em từ bỏ giấc mơ dạy học của mình.
Có đôi khi, bỏ bớt sẽ đem lại nhiều hơn việc “cố mang”.
Em biết các chị sẽ khó bỏ thói quen “gánh gồng” lắm, nhưng nột lúc nào đó các chị mệt và kiệt sức, hãy nhớ có một đứa luôn ủng hộ các chị “bỏ xuống đi”, “quên đi”, “từ bỏ đi”, “cắt bớt đi”…
Vì bản thân này quá rã rời rồi. Nó không cố nổi nữa.
Không phải để các chị thụt lùi, mà để chị nhẹ nhàng bước tiếp…