Tết đến ai cũng than hết tiền.
Mọi người xài đi cho tiền nó lưu thông, lưu thông thì mới dồi dào.
Không cần xài nhiều, vài chục ngàn là được 🥰.
Còn đang thiếu nợ thì chuyển cho chủ nợ một ít cũng được, để hút may mắn, chủ nợ không giận đâu.
Như một ống nước nối từ bình to xuống bình nhỏ, hễ mình hút một cái, tạo lực lưu thông thì nước mới chảy xuống.
Vui vẻ xài tiền, vũ trụ phát hiện “chòi oi… con cưng của ta hết tiền rồi, rót thêm cho nó thôi”.
Nên mình sơ hở là xúi khán giả bonus, là vậy đó.
Trong cuốn “Ngôn sứ” mình dịch (sắp in) cũng có ý: Không phải bạn cho tôi, mà là nguồn sống đang cho chính nó.
🥰
Cuộc sống dồi dào đang chuyển tiền cho các nhánh khác nhau của nó, nên không cần quá đau khổ khi mua hàng của mình nha 😆
Tiền không ở túi người này thì ở túi người kia.
Đều nằm trong trái đất này.
Không mất đi đâu.
Cứ dồi dào rồi sẽ dồi dào.
Không chỉ tiền bạc mà con người cũng vậy.
Không nhất thiết phải lấy về mới là của mình.
Tất cả chúng ta đều là vợ và thê thiếp của cuộc sống.
Tất cả đều là vợ.
Cứ duyên đáng đáng yêu, chăm chỉ tích cực, rồi sẽ được lão gia cho tiền.
Và không nhất thiết là tiền.
Cuộc sống biết mình cần gì, nhưng thường thì mình chỉ biết mình cần tiền.
Nó nói: tao hiểu mày hơn vì mày là mạch máu mà tao chảy ra, làm sao tao lại không biết?
Chỉ là mày có quá nhiều ý định, muốn phản kháng và lập một cõi riêng.
Chỉ khi mày thống nhất với tao, mày mới có sức mạnh mà mày chưa bao giờ tưởng tượng được.
Bây giờ, mình đang ở trong cuộc sống vật chất. Mình phải thức thời, chơi theo luật vật chất.
Rồi đứng trên vật chất, mới vững và không bị phiền.
Ngày xưa ông Phật rất giàu mới đi tu.
Vì không sợ cha mẹ chết đói.
Nếu ổng đang nợ ngập đầu.
Thì phải đi làm thuê trả nợ.
Bỏ đi tu chủ nợ dí ak.
***
Hiện thực hóa ước mơ không phải là ngồi đó cầu nguyện, mà là biết “Tôi chắc chắn sẽ dồi dào”.
Chỉ cần biết nhiêu đó thôi.
Rồi vui vẻ làm việc.
Kiến tạo bản thân.
Rồi cuộc sống sẽ tự an bài.
🥰