– “Nếu không có nó, tôi sẽ không thể phát triển sao?”
Bạn có thể. Sẽ không hợp lý nếu nói: “Bạn không thể.” Bạn có thể, nhưng nó sẽ là rất nhiều sự đấu tranh. Rất nhiều sự đấu tranh.
Tôi thấy nhiều người ở đây không có khả năng đấu tranh như vậy. Họ sẽ từ bỏ.
Sẽ là vô nhân đạo đối với bản thân nếu bạn để mình trưởng thành mà không có ân sủng.
Bạn đang vô nhân đạo với chính mình, khó khăn với chính mình.
Nếu không thì: đơn giản là bạn sẽ đi vòng vòng mà không biết mình đang làm gì.
Phải chăng chính sự tàn ác vô nhân đạo này đã khiến bạn trưởng thành? Không.
Sự tàn ác và vô nhân đạo này chỉ khiến bạn không đi sai đường.
Vì vậy, những người chọn cách làm mọi thứ một cách khó khăn, họ đã chọn cách đó, bởi vì họ là “những người tìm kiếm mồ côi”. Khi không có ân sủng, họ chỉ có thể cố gắng phát triển.
Tôi hiểu nỗi đau của việc này hơn ai hết.
Tôi đã làm mình trở như thế này trong một khoảng thời gian dài, rằng cho dù ông trời có xuất hiện, tôi cũng không cúi đầu.
Tôi lấp đầy mình với cảm giác kiêu hãnh và cứng rắn đến nỗi cho dù Chúa có xuất hiện, tôi cũng không cúi đầu.
Và tôi phải mất hai kiếp sống để mình mềm mại hơn, mềm mại hoàn toàn chứ không phải chỉ một lúc nào đó.
Tôi muốn bạn biết sự choáng ngợp hoàn toàn khi bạn cho phép ai đó áp đảo bạn, và một khi bạn thực sự cúi đầu thì bạn sẽ có thể cúi đầu trước bất cứ điều gì.
Bạn chỉ cho tôi một viên sỏi, tôi sẽ cúi đầu trước nó.
Không chỉ với núi, ngày nào tôi cũng lạy núi.
Bạn chỉ cho tôi hòn sỏi nhỏ, tôi cũng sẽ lạy nó, bởi vì phải mất rất nhiều thời gian, tôi mới nhận ra rằng tôi thực sự còn chưa biết chiếc lá là gì, ngọn cỏ là gì…
Ngay cả khi bạn là một nhà khoa học vĩ đại hay một nhà sinh vật học, bạn vẫn không biết ngọn cỏ này là gì, chiếc lá là gì, đúng chứ?
Đúng không? Bạn vẫn không biết. Hãy quên ngọn núi đi, quên đi sự tồn tại đó. Hãy quên cả tạo hóa, bởi vì ngay cả ngọn cỏ này, bạn còn không biết nó.
Bạn còn không biết rõ một nguyên tử trong sự tồn tại này. Bạn không biết một nguyên tử của bản thân vật lý này.
Khi bạn nhận ra tình trạng thiếu hiểu biết của mình, bạn mới sẵn sàng bò vào mọi thứ.
Ngược lại, khi bạn đến với một nhận định nào đó, nhờ vào các mẫu thông tin mà bạn đã thu thập được, và bạn nghĩ bạn biết thì cột sống của bạn giống như một thanh thép vậy.
Bạn không thể uốn cong. Bạn không thể cúi đầu trước bất cứ điều gì.
Tôi đã trải qua hai kiếp như thép như thế. Thép không cứng rắn. Chỉ có kẻ ngốc mới nghĩ rằng thép rất cứng rắn. Thép là cứng rắn nếu bạn muốn làm những công việc tầm thường, nhưng nếu bạn muốn làm điều cao cả nhất mà con người có thể làm, bạn sẽ thấy thép không cứng.
Nguồn