– Khán giả hỏi: Anh từng mất ăn mất ngủ, căng thẳng thần kinh và stress nặng vì muốn được qua trung tâm yoga của Sadhguru học. Anh là fan cuồng đó.
Nhưng anh thắc mắc muốn hỏi: em đã trải nghiệm cả ngày thường và ngày lễ bên Isha, vậy, tại sao sau khi về, em lại muốn sống cuộc sống bình thường vậy?
💦 ad trả lời:
– Em thấy mọi người ở đó cũng như mình à. Điều kiện tốt thì vui vẻ, điều kiện không tốt thì rối loạn. Em chính mắt thấy một tình nguyện viên chửi mấy chị kia quá trời vì nói hoài mà họ không nghe. Chửi một cách sấn sổ 😆 sát phạt.
Hiển nhiên, môi trường Isha lý tưởng đến mức người ta muốn quên mọi thứ ngoài kia và rất ít khi nổi giận. Lúc nào cũng nhẹ nhàng, thư thái, tiêu dao. Là nơi nghỉ dưỡng tuyệt vời.
Ai có tiền qua đó chơi hoặc được làm tình nguyện viên 7 tháng/ 3 năm bên đó thì ngon lành.
Nhưng em cũng biết rằng ở đó, người ta cũng nổi giận, cũng cứng nhắc…
Cũng có những nhỏ nhen riêng.
Nhưng cũng khát khao hạnh phúc.
Vì một thế giới tốt đẹp hơn.
Đẹp nhất là cùng vì Sadhguru.
Nhờ không gian năng lượng tốt, mọi người tu tập nhiều… mà mọi thứ được nâng lên.
💦
2. Khó hiểu quá em. Anh tưởng bên đó mọi người theo phương pháp của Sadhguru đều hạnh phúc hết chứ. Anh nghe mấy thầy cô nói ở ẩn trong đó 6 tháng, ra ngoài tự do đi lại, vô cùng tự tin :~
– Tự tin là vì ở đó không ai phán xét mình, soi mói mình hay rình rập gì mình. Tự tin vì được tiếp xúc với nhiều người từ nhiều quốc gia khác nhau, được trải nghiệm cuộc sống đủng đỉnh thư nhàn mà nhiều người cả đời cũng không có được.
Em thấy người ở Isha hạnh phúc hơn những người ở ngoài vì trong Isha trăng thanh gió mát, núi non hoa cỏ, trai thanh gái lịch, ai cũng sáng sủa dịu dàng, ít người ăn nói vô duyên, cũng không có ai xin tiền mình, không có vợ con cha mẹ chờ nuôi, không có va chạm cạnh tranh từ đồng nghiệp, không có áp lực từ sếp… cũng không có cảnh tắc nghẽn bụi bặm đường sá.
Isha tắc nghẽn là khi lễ hội, ví dụ như 8/3 vừa qua, đoàn người nô nức rước thần trong tràng lễ phục màu trắng, nhìn đẹp như tiên.
Isha ồn ào khi đoàn rước kiệu khiêng tượng thần Shiva đi ngang, bên này hô Shambho, bên kia đáp Shiva, kẻ tung người hứng, náo nhiệt vô cùng. Nhất là khi một người trong đoàn người ấy nói với chúng em: Đây không phải là tôn giáo, đây là cuộc sống.
Cuộc sống sôi động như vậy, như Shakti (cái sống động) đánh thức Shiva (cái tĩnh lặng). Lễ cưới thần Shiva là ngụ ý khoảnh khắc sự sống hình thành.
Sau khi ở Isha 6 tháng, chắc chắn mọi người đều sáng sủa, vui vẻ và đẹp ra, vì có gì phải cau mày lo lắng đâu. Thức ăn có sẵn, môi trường tốt, khí hậu lại mát mẻ, dù cho kẻ khờ lên đó cũng thành tiên.
Nhưng vấn đề không dừng lại ở đó. Sau khi rời khỏi Isha, không phải ai cũng có thể mang tâm thái đó đi vào cuộc sống.
Em biết nhiều người không thể chịu nổi cuộc sống đời thường, lúc nào cũng chỉ muốn chạy trốn vào Isha. Nhưng như Sadhguru đã nói: Đạo tràng không phải là nơi ẩn náu.
Sau nhiều chuyến đi Isha, sau nhiều phen lên bờ xuống ruộng vì sự kiêu ngạo và ngu dốt của mình, em vẫn nhớ câu nói của Sadhguru:
“đơn giản ngồi đây và hạnh phúc”
(chứ không phải ở Isha).
Hiển nhiên, có tiền và muốn đi chơi/ trải nghiệm thì đi hé.
Lễ 30Khán giả hỏi: admin quen nhiều người. Ví dụ 10 người tập yoga theo các bài mà thầy cô Việt Nam dạy lại, theo em, có nhiều người được chuyển hoá không?
Anh không nghi ngờ gì phương pháp của thầy, nhưng nó không hề đơn giản và không phải ai cũng có thể chuyển hoá.
Các bài đó liên quan tới hơi thở nên không hề dễ dàng gì. Chứ không phải muốn tập là tập đâu. Theo ý kiến của riêng anh là vậy.
Anh tập cũng bế tắc ghê. Cũng có lúc có cảm giác rất đã. Nhưng lúc thì đau lưng, lúc thì khó thở. Và dần bị bế tắc, không ngủ được luôn. Thay đổi hết cách này đến cách khác. Càng cố gắng thì càng mệt.
Vì vậy anh càng cuồng qua Isha.
Nhưng giờ anh buông bỏ ý định đó, bỏ tập yoga, và thấy cuộc sống nhẹ nhàng hơn.
Và đã ngủ lại được sau nhiều tháng mất ngủ và stress.
💎💎💎
Admin trả lời:
Câu hỏi này thấp thoáng hình bóng của em. Có thể nói, em là một đứa vật vã với yoga vì em rất lười và luôn có cảm giác ức chế khi tập. Có bài còn nhức đầu khi tập, cũng có thể em tập sai mà không biết.
Anh thử tưởng tượng, để có động lực tập yoga, em phải ngồi chép ra giấy từng bước rồi trang trí quyển sổ ấy cho đẹp, vẽ thêm hoa lá, thư pháp… Làm cho đẹp mới có cảm hứng. Xong, đi đâu cũng cầm theo. Kết quả là cầm thôi chứ chưa từng mở ra xem luôn 🙂🙂.
Có một dạo, cứ 3, 4 h sáng là em thức để tập yoga. Em xách cái thảm yoga ra, trải thật đẹp, hít không khí tinh sương rồi phê quá ca múa tới sáng 💃💃. Sáng rồi thì phải làm dầu gội, gói hàng… nên hẹn mai sẽ tập yoga bù lại.
Mai lại xách thảm ra rồi múa mấy vòng, rồi nằm ngủ tiếp tới sáng.
Cứ như thế, em tự diễn trò khỉ suốt thời gian qua, dù em là admin nhóm và hô hào rủ rê mọi người tập yoga nhiều nhất.
Và điều đó không vô nghĩa vì nhiều khán giả kênh em đã tập rất tốt, chuyển hóa rõ rệt. Em không chuyển hóa nhưng khán giả trên kênh chuyển hóa.
Thậm chí, nhiều người thay đổi cả ngoại hình, bước đi từ tốn hơn, sống chuẩn chỉnh hơn. Em ngưỡng mộ lắm luôn.
Nhưng em cũng biết nhiều khán giả chưa từng tập một bài yoga nào, nhưng họ đã dần dần trở thành yoga (bao hàm, hợp nhất). Hồi em mới biết họ là lúc họ cực kỳ đau khổ, mâu thuẫn với chồng, gia đình sụp đổ, chán nản cuộc sống… Đến hôm nay, họ đã chuyển hóa hoàn toàn: hòa hảo với chồng, yêu đời hơn, gia đình yên ấm, đặc biệt là gia đình họ sắp có thêm 1 em bé nữa. Họ thông báo tin vui cho em, em hạnh phúc vô cùng.
Em còn biết 1 bà cụ kia, khoảng 60 tuổi, ở gần nhà em, lên chùa làm công quả. Bà ấy đang nấu ăn trong bếp thì cô con gái chạy vô báo “Má ơi, ba chết rồi”.
Bà ấy nghe xong, nói: “Ổng chết rồi tao sống làm chi nữa”. Thế là đôi đũa trên tay rớt xuống, bà ấy cứ thế ngã ra chết ngon lành. Không một cơn co giật, tự quyết định cái chết của mình, nói chết là ngã xuống chết thôi.
Bà ấy không tập yoga nhưng bà ấy có thể hòa hợp với chồng mình (cả cái chết), điều mà rất ít phụ nữ có thể làm được.
Người ta đem về an táng cả hai, như người xưa vẫn nói: “Sống đồng tịch đồng sàng, chết đồng quan đồng quách”.
Nếu không phải chính nội em chứng kiến thì em cũng không tin chuyện này lại có thật trên đời, ở thế kỷ 21 này.
Giống như Sadhguru nói, đại loại là: nếu bạn có thể sống như vậy, hai chúng sinh như một, thì thật tuyệt vời.
Điều quan trọng là: Sadhguru có lẽ muốn chúng ta chuyển hóa hơn là giải thoát, cho nên khi tập yoga, đừng đặt mục tiêu là tập để giải thoát, mặc dù nó sẽ giúp giải thoát nhanh hơn, giải thoát nghĩa là giải thể cả thể xác lẫn linh hồn ak. Không còn gì nữa.
Nhưng khi nghĩ như vậy thì sẽ mất sự tự nhiên và áp lực lắm.
Tập để tận hưởng và hòa điệu vào nó thôi.
Bài này theo suy đoán của cá nhân em thôi nha, em nghĩ như vậy. Và nó có thể sai hoàn toàn vì em còn ngáo lắm, nên ai có ý kiến khác cứ bổ sung nha.
Lưu ý: ai vô duyên kiếm chuyện, đọc bài không kỹ rồi nhào vô bắt bẻ là chết với em. Dặn trước rồi đó 😆
Sadhguru nói việc giải thoát cho 1 nhóm nhỏ là rất dễ, nhưng ông muốn chạm đến nhóm người rộng lớn hơn.
Theo cách hiểu của em, nếu một nhóm nhỏ giải thoát, biến mất hoàn toàn thì phần còn lại của nhân loại sẽ như thế nào? Vì vậy, giải pháp đưa ra là chuyển hóa nhóm nhỏ đó, rồi dùng nhóm nhỏ đó như một công cụ/ phương tiện/ bước đệm… để chuyển hóa dần phần còn lại của nhân loại.
Vì vậy, Sadhguru cần những người có thể trở thành công cụ đắc lực, hỗ trợ ông chuyển hóa nhân loại mạnh hơn và nhanh hơn, vì thời gian sống của ông ở đây là có hạn.
😭
Quay trở lại việc tập yoga, Sadhguru luôn nhấn mạnh yoga là hợp nhất, là bao hàm, sống với cảm giác bao trùm, rằng bạn là tất cả, tất cả đều là một phần của bạn, rằng bạn là mẹ của nhân loại, tất cả đều là một, không phân biệt…
Nhưng nhiều người lại nghĩ yoga là các bài tập yoga. Thật ra, các bài tập yoga là bước chuẩn bị tuyệt vời vì nó gom cả cơ thể, tâm trí, cảm xúc và năng lượng cùng một lúc.
Nhưng nó mãi mãi không phải là yoga, vì yoga là “hợp nhất” (union).
Nên ai tập yoga thấy hợp thì tập, chưa hợp thì không cần quá cưỡng chế. Khi nào sẵn sàng thì hả tập.
Một lúc nào đó, hiểu yoga hơn, hiểu các bài tập hơn thì quay lại tập cũng được (chúng ta không lớn lên trong không gian văn hóa yoga nên gò ép khắc nghiệt quá có khi lại thành đau khổ).
Về phía em, em vẫn muốn thay đổi bản thân từ cưỡng chế sang ý thức. Gần đây, em không sợ các bài yoga nữa mà chầm chậm hiểu nó hơn, nhưng không vội, cứ để nó thấm từ từ.
Trong thời gian đó, em ca hát, trồng cây và làm những điều khiến mình hạnh phúc.
Không thể biến yoga thành triết lý, rằng tôi tập được thì bạn cũng phải tập được, điều đó thật vô duyên.
Vì với người đang lao động kiệt sức, tăng ca đến 9, 10 giờ đêm, tay chân rã rời, nếu bạn kêu họ nhịn ăn Ekadashi hay tập yoga… thì chẳng khác nào giết họ. Hãy để họ nghỉ ngơi, ngồi thiền, tịnh dưỡng và tẩm bổ…
Ngược lại, với những người lười biếng như con admin, suốt ngày ngồi máy tính, ít vận động… thì bạn lấy roi vót nó chóc chóc, bắt nó đứng dậy tập yoga là hợp lý.
Nhưng nó thích ca múa nhảy nhót leo trèo hơn.
Khoan hãy phản biện.
Mình biết yoga không phải là các bài tập thể dục, nhưng trước tiên, nó cũng mang tính chất vận động thể dục, vì vậy, không thể ép các bài yoga vào tất cả mọi người, vì chúng ta có cả những người chấn thương tay chân, những người tàn tật…
Và cắm đầu tập yoga hì hục sáng tối không phải là giải pháp để sống hạnh phúc hơn, chứ đừng nói đến giác ngộ.
Theo cảm nhận của mình, người ta chỉ chuyển hóa tốt nhất khi hiểu được, chạm được từng tư thế yoga và hòa điệu vào tư thế đó, quên mình vào đó, thì quá trình chuyển hóa mới xảy ra.
Nếu không thì nó chỉ như bài tập thể dục, tập quá sức, không khéo còn áp lực và chấn thương.
Thỉnh thoảng mình vẫn tập yoga, đó là khi mình sẵn sàng và thấy vui khi tập, lúc đó không cần tấm thảm nào cả, vì nó không quan trọng nữa.
Mình vẫn thích ý này nhất: Sadhguru không cần tập yoga vì ông ấy đã là yoga.
Mình thì vài tỷ kiếp nữa mới thành yoga. Khó hợp nhất quá, sáng nay mới cãi lộn với khán giả xong 😆
Vì chúng ta khó bao hàm (union, yoga…) nên mới phải tập để chuyển hóa từ từ,
nhưng không thể nhầm giữa phương tiện (các bài yoga/ chant/…) và cái cần trở thành (yoga). /4 – 1/5 có nhóm đi ak: https://zalo.me/g/aomltz221