Bài thơ: Bài học vỡ lòng.
Bài học vỡ lòng tôi viết cho tôi,
Là hãy lắng nghe nhiều hơn than kể
Biết nhận mình sai với nhiều nông nổi
Đối diện chính mình, xoa dịu vết thương.
Bài học vỡ lòng giữ lấy tình thương
Không phán xét ai, mình không là họ
Có những tổn thương trở thành nứt nẻ
Chai sạn đi rồi, chạm vẫn là đau.
Bài học vỡ lòng, không trốn đi đâu
Vẫn đứng ở đây giữa dòng duyên nghiệp
Đến đến đi đi sẵn lòng nhận hết
Không sợ, không buồn, không tránh, an nhiên.
Bài học vỡ lòng về với tự nhiên
Để gỡ bao nhiêu lớp lần vỏ bọc
Cứ đơn sơ thôi, thế mà hạnh phúc
Dừng lại tâm mình cảm nghiệm nhân sinh.
Bài học vỡ lòng sướng khổ tâm sinh
Biết hổ thẹn ta cũng là giác ngộ
Biết xét suy mình đó là trách nhiệm
Biết thứ tha mình từ đó bao dung.
Bài học vỡ lòng giữ lấy nghi dung
Bỏ bớt đua chen học đòi màu sắc
Nhưng vẫn điểm tô giữa đời hư thực
Không phụ cho người, cũng chẳng phụ ta.
Bài học vỡ lòng, ta tự nhắc ta
Bớt tự cao đi, đừng ham thể hiện
Cái “tôi” phải đâu chỉ là sĩ diện?
Giây phút cúi đầu, lại lớn lên thêm.
Bài học vỡ lòng, bớt tức là thêm
Bớt định kiến đi mới thêm nhận thức
Bớt xấu xa hơn để làm người tốt
Giữa ngắn ngủi đời, ai cũng như ai.
Bài học vỡ lòng, không oán trách ai
Mình cũng từng sai, cũng từng lầm lỡ
Mỗi bước khi đi, sẽ còn học nữa
Và vẫn mỉm cười: bài học đầu tiên.
Tác giả: Viên Dung.
Lời kết: Chúng ta học chữ, học kiếm tiền, học giao tiếp, học kỹ năng kỹ xảo… Cuối cùng, chúng ta vẫn không thấy hạnh phúc.
Phải chăng, chúng ta đã quên rằng còn phải học làm người. Để sao cho giữa kiếp nhân sinh nhỏ bé ngắn ngủi này; ta vẫn thấy sự tồn tại của mình có ý nghĩa.
Để sống hạnh phúc hơn, trọn vẹn hơn.
Xem thêm: Tổn thương nào rồi cũng được chữa lành